Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

Mệt quá thân ta này...

Lâu ùi wên mất blog thân iu. Hnay quởn quởn ghé zìa thấy bụi nhìu wá :))

Lâu ko vít đc dòng nào vì ta lười wá.hahaha.Đang mùa thi mừ toàn ăn ngủ zới lên mạng thì lấy đâu thời gian mừ vít lách chứ :)) nhưng hnay ta bùn...bùn lém lun ý...chẳng bít vì sao ta bùn...chỉ là thấy trống trải wá...cô đơn wá...hiu quạnh wá...

Ta nói ta mong thi xong wá..Thi xong ta sẽ đi nhuộm tóc :)) nhưng ta cứ phân vân mãi ta nên nhuộm tím đỏ hay đỏ tím nhỉ :-? haiz...ôi con ng` ta cứ luôn do dự như thía :((

Thi xong ta sẽ bước vào chiến dịch TSMT, ta mong chờ chiến dịch nì biết bao...năm trc ta bị vỡ mộng...ta buồn...ta tiếc...ta hy vọng năm nay sẽ khác.hihi. TSMT xong là MHX, ta cũng đang do dự nên đi Củ Chi hay đi tỉnh :(( đi tỉnh zới kon ck iu thì cũng zui mừ đi Củ Chi zới lớp cũng zui, ta thiệt là hok có bít fải làm sao nữa :(( :(( :(( MHX xong là lên đường zìa wê lun, ôi, 18 năm có lẻ ta chưa đc zìa thăm wê, bởi ta mong ngóng wá chừng lun ah :">

Haizzzzzzzzzzzzzzzzz...càng nghĩ đến nh~ kế hoạch ta lại càng bùn...trc mắt là 4 môn thi nữa, trong đó 2 môn xem như vứt đi, 2 môn toán...cả cuộc đợi học sanh sanh ziên của ta, ta hựn nhứt là môn toán...ui chao... bởi ta ngu...nên ta hựn...hiu hiu...4 môn thi vừa wa nhờ may mắn và chút thông manh lanh lợi ta đã vượt wa (nhưng ko bít đc hay hok :(( ) nhưng toán là môn ta cóc hỉu cái khỉ khô j, thía mừ còn ko đc sử dụng tài liệu...oa oa oa...ta chít mất...trong thi ta đang trong trạng thái lười kinh niên...ta chỉ mún ngủ thoai |-)

Mừ dạo nì ta bị cái j ấy nha, hok hum nào ngủ trc 2h :(( cứ thao thức thao thức mãi...thao thức ùi si nghĩ lung tung...si nghĩ lung tung ùi lại nhớ ng` ta :"> mừ ng` ta có nhớ đến ta đâu *đao lòng wớ* thoai hok mún nhắc nữa...ng` ta có cuộc sống của ng` ta, ng` ta zui zẻ đâu có thèm nhớ đến mình đâu...ta ôm nỗi nhớ mình ta thoai...ta ôm nỗi đau mình ta thoai *cười cay đắng*...


Tự nhiên nhìn quanh chẳng có ai nc nên ta lên đây xả hết zới mi đó, blog iu ah :)) nhưng bi chừ ta mệt oỳ...ta mệt thật đấy...ta mệt lém ý...và ta đang khóc................

Mệt quá đôi chân này...mệt quá thân ta này...

Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012

♥ C2 - 2B ♥ Những kỷ niệm trong tôi là...

Lâu oỳ ko vít cái note nào tử tế >"< Hum ni sẵn có tâm trạng fải vít vài dòng mới đc.kekeke.

Cuối cùng thì đợt giao lưu văn nghệ zới chi Đoàn C2, phòng PC65, Công an TPHCM cũng đã kết thúc :) Có những kỷ niệm, có những niềm vui, có cả những nỗi buồn và sự nuối tiếc :)

Nhớ những ngày đầu đi tập...Mọi ng` còn xa lạ, ngại ngùng nên có 1 khoảng cách rất lớn, sự nhiệt tình ko có,hiệu quả tập luyện cũng ko >"< lại thêm áp lực thi cử nặng nề khiến nhìu bạn thấy chán nản, bỏ tập >"< ngay cả bản thân mình cũng...

Đã có lúc nản lòng, mệt mỏi...mún bỏ mặc...

Đã có lúc bực bội, thất vọng...mún mặc kệ...

Đã có lúc tranh luận gay gắt, cãi nhau căng thẳng...mún buông xuôi tất cả...

Đã có lúc bất chấp nh~ lời khuyên ngăn để đi đến quyết định hủy giao lưu...

Nhưng...

Những cuộc gọi của Châu...

Những yh mes của Thảo, H.Anh...

Những tin nhắn của nhìu bạn...

Khiến mình cảm thấy ấm lòng hơn vì tình cảm các bạn dành cho mình :) ừ thì mính ích kỷ wá, mình chỉ nghĩ đến cảm xúc bản thân và chuyến đi Củ Chi mừ ko nghĩ đến si nghĩ của các bạn :( Đáng lẽ nh~ lúc nhìu bạn mệt mỏi như thía mình fải động viên các bạn, đằng này lại để các bạn động viên ngc lại :( Đó là điều mình nuối tiếc nhứt trong đợt giao lưu nì...

Song thời gian tập luyện càng nhìu thì mọi ng` lại càng mở lòng nhìu hơn, nói chịn nhìu hơn, vui đùa nhìu hơn...Những ngày cuối chuẩn bị gấp rút cho hội diễn có lẽ là lúc những khoảng cách đc thu hẹp dần, ko khí giữa mọi ng` thoải mái hơn, cởi mở hơn, thân thiết hơn, tập luyện cũng hiệu quả hơn :) Với mình, đó là lúc 2 chi Đoàn mới thực sự gọi là giao lưu :)

Nhớ nh~ khi đi mua đồ cùng "chú" Hùng và "cặp đôi phá rối" :))...

Nhớ nh~ khi tất cả cùng nhau tập luyện và chuẩn bị đạo cụ diễn văn nghệ...

Nhớ nh~ khi hát karaoke zui nổ trời...

Nhớ nh~ khi mọi ng` ăn uống zui đùa...

Thành quả của những ngày ấy là giải nhất song ca, giải nhì tốp ca nam-nữ, 2 giải ba đơn ca - múa, giải kk tốp ca nam, cuối cùng là giải nhì toàn đoàn :)) Và thêm rất rất rất nhìu kỷ niệm khó wên...

Nhưng cuộc vui nào oỳ cũng đến lúc tàn :) Để lại phía sau nh~ kỷ niệm đẹp, mỗi ng` lại trở về zới cuộc sống thường ngày của mình...

Tạm biệt hẻm 50...

Tạm biệt Hội trường...

Tạm biệt hành lang...

Tạm biệt C2...

Đợt giao lưu đã kết thúc nhưng dư âm của nó thì sẽ còn mãi...Đóng một cánh cửa để mở ra nhìu cánh cửa khác...:)

Hẹn ngày gặp lại...

Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

Lười viết...

Đã lâu ùi mình ko viết cái entry nào, từ sau nh~ chịn buồn của tổ mình :) Thời gian qua thật sự ko khó khăn như mình đã nghĩ, mình thấy vui vì tổ mình đã vượt qua nh~ cú shock 1 cách nhanh chóng và gần như trở về như xưa, nếu ko nói là thân thiết gắn bó với nhau hơn :)

Mấy tháng qua mình cũng đi nhìu hơn ở nhà, học quân sự, tham gia Tiếp sức mùa thi ùi lên đường đi Mùa hè xanh. Bây giờ trông mình khác quá, xấu đi nhìu, đen hơn nhìu, mụn thêm nhìu, chân tay bị thương nhìu :))  mình như thoát đc khỏi nh~ bức tường trc nay cứ bao quanh kìm hãm mình.....

Khi về nhà mình lại trở về con người cũ, mình thấy bức bối, mình ko có hứng thú làm j, mình thấy mình lài bị bao quanh bở nh~ bức tường vô hình, kêu gào 1 cách tuyệt vọng trong đó để thoát ra :( tại sao khi ng` ta cần bình yên ng` ta lại tìm về gia đình còn mình chưa bao giờ có đc cảm giác yên bình trong chính ngôi nhà của mình? Tại sao? Tại sao chứ? NHững khi mình vấp ngã mình ko biết ko thể tìm sự an ủi từ gia đình mà chỉ có nh~ lời nhiếc móc mà thôi, mình mún ở ngoài đường nhìu hơn là về nhà...Nh~ ngày này nghỉ hè ở nhà thực sự khó chịu vô cùng, mình khóc nhìu, mình ko cười ko nói, cứ lầm lì như cái bóng trong nhà...mình thấy mệt mỏi...

Lòng mình bây giờ trống trãi quá, muốn dựa vào ai đó...

Nh~ lúc này nhớ a vô cùng :( xa rồi, xa quá rồi, xa mãi xa...

Bây giờ mình cần gì???


Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2011

Ngày lễ buồn....

Năm nay đc nghỉ lễ nhìu...cứ tưởng sẽ là 1 kỳ nghỉ đáng nhớ...nhưng ko ngờ lại trở nên bi thảm thía này...có lẽ sẽ còn rất lâu nữa tổ mình mới có thể trở lại như trước kia...

Mới cách đây 2 ngày thoai, mọi ng` còn đang háo hức chuẩn bị cho "BH tu rít"...tối 30/4, Thuỷ còn ntin hồi hộp ko ngủ đc vì lần đầu đc đi chơi xa zới pạn pè, Trúc băn khoăn mãi ko bít mặc đồ j, Thuý lo lắng cho món bánh mình làm mọi ng` có thx ko, Trang sốt sắng chuẩn bị cho sáng sớm đi đón mấy pà ở SG xuống, Ngân tất bật chuẩn bị cho bữa ăn hum sau, Uyên hối hả dọn dẹp nhà cửa để tối 1/5 cả đám qua ngủ...còn mình ngồi ntin bảo mấy pà ấy cứ bình tĩnh :)

Từ 8/3 đến nay tổ mình chưa tổ chức đi tụ tập ở đâu nên ngỡ rằng lân này sẽ vui lắm, có ai ngờ...những nỗi đau đến quá bất ngờ...

Khoảng 5h sáng 1/5, Thuý gọi điện báo tin ba Thuỷ bị tai biến mạch máu não mất luc 1h đêm, thẫn thờ kinh ngạc bàng hoàng sửng sốt, ntin báo cho mọi ng` ngưng kế hoạch đi chơi, ai cũng ngỡ ngàng...

Khoảng 9h sáng 1/5, tập trung ở nhà Ngân thì nhận tin ba Trinh mất vì tai nạn giao thông...cả nhóm suy sụp...

Những ngày qua mọi người đã luôn ở bên cạnh và thương yêu nhau...Heo nói mình phải tu mấy kiếp mới đc vào 1 tổ tuyệt vời như vậy :) nghe cũng shock nhưng ngẫm thấy đúng :)
Có lẽ chỉ những lúc thía này mình mới thấy yêu tổ mình biết bao nhiu :) hạnh phúc vì có nh~ ng` bạn như vậy :)
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Biết đến bao giờ tổ mình mới trở lại bình thường như trước kia...............

Trải nghiệm thú vị (tập 2) :)) =))


Hum nay lần thứ 2 nếm trải cảm giác đi hoài mừ ko thấy chỗ cua xe >"< nhưng hum nay thú vị ở chỗ là có thêm 2 bạn đi chung là Kidu Ta và Pé Bo :))

6h30 bắt đầu đi từ nhà lên cơ sở 1.

7h gặp mẹt bạn Kidu Ta, Pé Zoi và  má Thành :)

7h30 PMH thẳng tiến :D

8h đến chỗ KFC nhưng chưa mở cửa nên quyết định ra cầu Bán Nguyệt trước, trên đường đi 3 đứa ngắm cảnh và trò chịn zui zẻ, tâm trạng rất thoải mái nên cứ đường thẳng mừ đi...bất chợt thấy khung cảnh hum nay là lạ, bất giác nhìn kỹ...hê hê...xa xa ( thực ra ngay truớc mắt òy ) là cầu Mỹ Thuận dài nhút VN...lúc đầu dù bít là lạc đường nhưng 3 đứa vẫn zui zẻ vì nghĩ cứ đi típ thì sẽ có chỗ vòng xe thoai, có j đâu mừ lo :D

Nhưng đi mãi...đi mãi...đi mãi...mỗi vòng xe là lại thấy lớp sương mù tản ra chút ít và cây cầu vẫn xa tít tắp không lối về...lúc đầu 3 đứa còn cười được nhưng 20' sau vẫn chưa có chỗ vòng xe mừ cầu thì ko có dấu hiệu là đến chân cầu :( cả 3  bấn lọan cực độ vừa cười vừa khóc...mặt bạn Kidu lúc đó tái mét vì sợ ( mình đoán thía thoai vì bạn ý đeo khẩu trang :"> )...bấy giờ quay đầu là bờ, nào đâu là biển :((

Thú vị hơn nữa là nghe đồn đi thẳng là sẽ đến Bến Tre và cà Mau :(( thậm chí 3 đứa đã chuẩn bị tình huống xấu nhứt là liên hệ zới bạn nào nhà ở Bến Tre để đến chơi lun :| nhưng tình hình thực sự rất tình hình khi đi 30' òy mừ vẫn chưa thấy chỗ vòng xe, 3 đứa lúc này kinh hoàng vô cùng, dừng xe và định gọi cho pame đến đón hoặc gọi cứu hộ đưa xe zìa :-s nhưng ô kìa kìa...một khoảng trống xuất hiện giữa cây chắn, 3 đứa phóng xe đin cuồng đến khoảng trống ấy...lòng hân hoan vui sướng vì nghĩ đã tìm được đường zìa...nhưng hoá ra ở ngay dưới khoảng trống đó là một cái hố sâu hun hút ko thấy đáy :(( (mình làm wá zậy thoai chứ thực ra cũng ko sâu lắm đâu, cỡ chục mét thoai ah ;))...3 đứa lại nuôi hy vọng, quyết định đi thêm 1 đoạn nữa, nếu ko có chỗ vòng xe thì fải gọi người đến giúp...sự sợ hãi lúc này là tột độ...ko bít là mình đang đi đâu...ko bít là có zìa đc ko...ko bít là có đủ xăng chạy típ ko...nếu cây cầu cứ chạy thẳng mãi mừ ko có chỗ vòng xe thì 3 đứa sẽ ra sao...trước mắt bây h là cây cầu cao, xa, dài và đầy sương mừ...ko ai có thể cười đc nữa :(...

Nhưng quả là trời ko phụ lòng người tốt :)) cuối cùng cũng thấy một lối nhỏ để vòng xe =)) ây da khỏi phải nói là 3 đứa hú hét như đin như khùng thía nào, cảm giác sung suớng vô hạn, ko thể diễn tả bằng lời đc...cứ như gà con lâu ngày lạc mẹ nay tìm được lối về ý :)) zậy là cứ thía phóng xe zìa PMH, bỏ lại sau lưng những cây dừa và biển cả =)) =)) =))...

Lần lạc xuống BH so với lần này chẳng thấm thía vào đâu...hum nay thực sự trải qua cái cảm giác sợ hãi...nếu ko có Kidu Ta và Pé Bo cùng đi chắc mình đứng giữa cầu khóc ngất vì sợ mất :((...dù sao cũng là 1 trải nghiệm thú vị :))

Sau khi trải qua cảm giác bấn loạn thì 3 đứa cũng ăn uông 1 chầu no nê ùi tận huởng cảm giác đi lên đi xuống, ùi lại đi lên đi xuống băng chuyền trong ko khí mát lạnh ở Lotte Mart :)) =))

Tuần nay nhờ a luật mừ 3 đứa mình ăn chơi hơi nhìu, vô cùng tốn kém tiền bạc và sức lực nhưng mừ rất zui, phải ko 2 nàng ;))

Thứ Bảy, 2 tháng 4, 2011

đang hạnh phúc....:">



hum nay thiệt ra chẳng có j để vít note nhưng rảnh wá ko có j làm nên ngồi vít linh tinh :)) thiệt sự mừ nói 1 tuần wa rất là zui :)) wen mí a công an cũng có nh~ cái thú vị :)) từ nh~ lần ntin, gọi điện và cf mình nhận ra đc nhìu điều zìa công an cũng như nghiệm ra nhìu điều trong cuộc sống :)

Một cảm giác sợ thoáng wa...mình mong rằng mình sẽ ko bao giờ lớn...ko bao giờ fải bước ra cuộc đời để bươn chải cạnh tranh bon chen với cuộc sống :( cuộc sống ko mang 1 màu hồng, nó chứa đựng nhìu điều mừ bản thân mình ko thể nào ngờ đc. Mí a công an dù mình ko có ý định tiến xa nhưng nhờ mấy a mình cũng có cái nhìn về cuộc sống ở nh~ góc độ khác, mở rộng hiểu bít hơn :) 

Đặc biệt là cực thx cái hum bị CSGT bắt lại mừ được mí a cứu giùm :)) wen công an cũng có nhìu cái lợi :">

Chịn tình cảm thì có nhìu thay đổi...vẫn là tình iu ko lối thoái ấy nhưng trong mình đang hình thành 1 thứ tình cảm khác...mình luôn như thía...để wên 1 nỗi đau thì lại chuốc lấy 1 nỗ đau to lớn hơn :(...bắt đầu thấy mắt cay cay ùi :(...........

e

m

t

h
í

c
h

a

n

h

.

.

.

.

.

......................................................



♥ Tình bạn ♥

Một tháng wa là khoảng thời gian cực kỳ khó khăn đối với mình :( rất nhìu chuyện xảy ra khiến mình bị khủng hoảng thực sự và thường bị tự kỷ đêm khuya :"> Nhưng cũng chính vì vậy mừ mình nhận ra xung quanh mình có rất nhìu ng` bạn tuyệt vời :) Nếu ko có nh~ ng` bạn ấy thì có lẽ mình đã ko chịu đựng nổi và gục ngã ở một nơi nào đó trên con đường mình đang đi :)

Hum nay mình đã có thể trút bỏ hết nh~ gánh nặng mừ mình fải chịu đựng trong suốt thời gian wa, ko còn nh~ lo lắng, ko còn nh~ sợ hãi, ko còn nh~ nỗi đau...... bi h mình thực sự cảm thấy rất nhẹ nhàng và thanh thản :)

Và đc như zậy là nhờ tình bạn của mọi ng` dành cho mình :) ng` ta thường nói lên ĐH thường khó kiếm pạn thân :( nhưng mình nghĩ là mình rất may mắn khi có 1 đại gia đình ở ĐH lun ở bên để chia sẻ mọi chịn :) đặc biệt là giúp mình vượt wa nh~ khó khăn của giai đoạn khủng hoảng vừa qua :)



Cảm ơn Heo và Mèo :) vì từ năm lớp 7 đến giờ, dù có chịn j xảy ra, dù t có như thế nào, dù chúng ta có thay đổi ra sao thì 2 đứa m vẫn lun lun ở bên cạnh t :) tụi m là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của t :)

Cảm ơn Trúc mụp :) vì nh~ ngày tui còn đin cuồng với nh~ nỗi đau, tối nào pà cũng cố gắng onl để chia sẻ zới tui...thậm chí là khóc cùng tui :) tui rất nhớ nh~ đêm tui zới pà tâm sự ùi vừa khóc vừa cười zới nhau :)) cứ như 2 con thần kinh ý =)) nhưng sau nh~ lần như thía tui cảm thấy ngủ ngon hơn nhìu :) tui và pà đc coi là 2 đứa mạnh mẽ nhất tổ nhưng có ai bít chỉ là chúng ta giỏi kiềm chế cảm xúc mừ thoai, đặc biệt là tui, một đứa nhạy cảm hơn mức bt :( chúng mình cùng mạnh mẽ lên nhé :)

Cảm ơn Hoàng Anh panda :) vì nh~ ngày wa m đã nói chịn liên tục và làm nh~ trò khùng đin zới t :) nhưng t cũng rất ghét m >:p vì cái sở thích kỳ lạ là thx nói chịn trên FB của m mừ dạo nì t lang thang FB hơi bị nhìu :( trên tường của t toàn cmt của m nữa chứ, trông xấu chít đi đc >"< ........m ah, m đã vượt wa đc nh~ chuyện ko zui, tâm trạng m cũng đã thoải mái hơn nhìu nên có lẽ t ko cần nói nhìu nữa :) t chỉ mún nói m đừng bao h đánh mất niềm tin m nhé :) t tin ùi m sẽ tìm đc hạnh phúc thoai mừ :) zới lại bớt lên FB đi, để thời gian đi chơi zới t :)) khi nào bùn thì cứ gọi, t sẽ spam FB zới m :D

Cảm ơn Hồng ếch và Loan bò :) vì 2 tụi m đã chịu đựng đc sự điên rồ của t và cùng t làm nh~ trò điên rồ đấy mỗi khi lên lớp :) 2 đứa m vốn ko thân thiết hòa nhập zới tổ lắm nhưng gần đây tụi m tâm sự zới t nhìu hơn và cứ hay gọi tất cả 11 đứa chúng ta là 1 đại gia đình :) t vui lắm đấy vì tụi m đã vì t mừ cố gắng hòa đồng zới tổ mình hơn, sốt sắng zới việc ăn chơi của tổ hơn :)) cũng như wan tâm t nhìu hơn :)

Cảm ơn Thủy ròm và Thúy keo :) vì 2 pà lun là nh~ ng` đầu tiên ủng hộ t trong mọi chịn :) 2 pà cũng wan tâm giúp đỡ cho t rất nhìu :) chịn gia sư nữa, t đã giận mấy pà vô cớ, thậm chí nặng lời vô cùng :) sau chịn đó t đã dằn vặt rất nhìu và thấy rất có lỗi nhưng rất may là cuối cùng tất cả đều ổn :) 2 pà vẫn lun như thía, ko ồn ào nhưng lại là 1 fần ko thể thiếu của tổ mình :)

Cảm ơn Trinh ít nói và Vy ai cập :) vì 2 pà ko thực sự hòa nhập lắm với tổ nhưng 2 pà vẫn luôn cố gắng hòa đồng và ủng hộ mọi hoạt động ăn chơi của tổ mình.hehe.t thích 2 pà ở điểm đó đấy :)

Đặc biệt là cảm ơn Trang chim lợn, Uyên xì mâu, Ngân xynh đợp và Diệp chân dài :) vì tuy mấy pà bít tui là đứa ưa vòi vĩnh, nì nèo để đc mọi ng` wan tâm chăm sóc nhưng mấy pà đã rất rất rất kiên nhẫn khi ko bao h đuổi t ra khỏi phòng mấy pà :) nh~ khi tui bùn hay chán nản thì phòng mấy pà là nơi t nghĩ đến đầu tiên :"> t nhớ có lần t bị lên cơn đin, cứ đắp chăn nằm ùi đòi hết cái nì đến cái kia :( pà Diệp cứ ngồi hỏi t mệt thì ăn cái j đi, tui nói ko mún ăn mừ pà ý cứ chạy lăng xăng khắp fòng tìm mấy gói mỳ ùi hỏi tui ăn mỳ nhé, ăn fở nhé hay nấu cơm ăn nhé :| đến lúc làm mỳ thì chẳng có cái tô cái chén nào vì tất cả còn đang ngâm chưa rửa :)) zậy là pà Trang lại xắn tay áo vào rửa vội cái tô làm mỳ cho t, pà Uyên thì đun nước, pà Ngân thì cứ ngồi kế bên bắt tui uống hết ly trà gừng cho khỏe dù tui có bệnh tật j đâu :| thêm Việt giang hồ, cậu ngồi đó cứ lun mồm bảo tớ ăn đi uống đi nữa chứ :-s tô mỳ hum đó sao ngon lạ lùng ý :) hum đó tui cứ cảm thấy tui là đứa con nít đc nuông chìu wá nên hư đố đó mấy pà :( và khi tui bùn mấy pà lại cứ làm mấy trò hài hài cho t coi, fải nói là tui đau bụng quằn quại vì cười sặc sụa nhìu wá :(( và còn nhìu, nhìu , nhìu nh~ việc mừ mấy pà đã làm cho t, chỉ mấy dòng chữ thì ko sao kể hết đc :( phòng của  mấy pà là nơi tui cảm thấy zui zẻ và bình yên nhất :)

Hum nay tổ mình đã có 1 ngày 8/3 đáng nhớ :) với nh~ món wà của mọi ng`, tui/tao/tớ sẽ lun trân trọng và ghi nhớ rằng dù có chịn j xảy ra, bên cạnh mình vẫn lun có nh~ ng` bạn tuyệt vời :) mình iu tất cả các pạn :XXXXXXXXXXX

P/S: Cuối cùng là cảm ơn a Nghĩa :)