Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

Lười viết...

Đã lâu ùi mình ko viết cái entry nào, từ sau nh~ chịn buồn của tổ mình :) Thời gian qua thật sự ko khó khăn như mình đã nghĩ, mình thấy vui vì tổ mình đã vượt qua nh~ cú shock 1 cách nhanh chóng và gần như trở về như xưa, nếu ko nói là thân thiết gắn bó với nhau hơn :)

Mấy tháng qua mình cũng đi nhìu hơn ở nhà, học quân sự, tham gia Tiếp sức mùa thi ùi lên đường đi Mùa hè xanh. Bây giờ trông mình khác quá, xấu đi nhìu, đen hơn nhìu, mụn thêm nhìu, chân tay bị thương nhìu :))  mình như thoát đc khỏi nh~ bức tường trc nay cứ bao quanh kìm hãm mình.....

Khi về nhà mình lại trở về con người cũ, mình thấy bức bối, mình ko có hứng thú làm j, mình thấy mình lài bị bao quanh bở nh~ bức tường vô hình, kêu gào 1 cách tuyệt vọng trong đó để thoát ra :( tại sao khi ng` ta cần bình yên ng` ta lại tìm về gia đình còn mình chưa bao giờ có đc cảm giác yên bình trong chính ngôi nhà của mình? Tại sao? Tại sao chứ? NHững khi mình vấp ngã mình ko biết ko thể tìm sự an ủi từ gia đình mà chỉ có nh~ lời nhiếc móc mà thôi, mình mún ở ngoài đường nhìu hơn là về nhà...Nh~ ngày này nghỉ hè ở nhà thực sự khó chịu vô cùng, mình khóc nhìu, mình ko cười ko nói, cứ lầm lì như cái bóng trong nhà...mình thấy mệt mỏi...

Lòng mình bây giờ trống trãi quá, muốn dựa vào ai đó...

Nh~ lúc này nhớ a vô cùng :( xa rồi, xa quá rồi, xa mãi xa...

Bây giờ mình cần gì???